Tôi thuộc loại không biết uống rượu, "trình độ" chỉ đủ phân biệt được vang đỏ với vang trắng. Bởi vậy tôi rất thán phục những người có khả năng phân biệt và đánh giá được "chất lượng" các loại wine (rượu vang) khác nhau. Thế nhưng hôm nay thấy Felix Salmon trích dẫn một bài nghiên cứu của Bob Hodgson cho biết số liệu từ 13 cuộc competitions về wine cho thấy thực ra "chất lượng" của wine, đánh già bằng gold medal trong các cuộc competitions đó, có vẻ là một random variable.
Bob Hodgson cho biết có tổng cộng 375 loại wines tham gia vào ít nhất 5 cuộc thi và chỉ có 6 loại được 3 gold medal, 20 được 2, và 106 được 1. Không có loại wine nào đạt 4 hoặc cả 5 gold medals và đặt biệt là trong số 132 wines đã được huy chương vàng đó có tới 84 wines không được thêm giải nào (no award), nghĩa là bị đánh giá dưới trung bình ở các cuộc thi khác. Với số liệu này, tác giả estimate được binomial probability của một loại wine được gold medal là 0.09, hoàn toàn trùng hợp với observed frequency.
Tóm lại Felix Salmon kết luận rằng "chất lượng" của một loại wine phụ thuộc vào brand name của nó là chính, nếu bịt mắt người uống lại thì "chất lượng" sẽ là một biến số hoàn toàn ngẫu nhiên. Điều này an ủi tôi một phần nào, do đó tôi quyết định tối nay sẽ uống một cốc rượu vang để kỷ niệm Ngày Độc lập. Cho dù tôi không thưởng thức được "chất lượng" của wine thì cũng để tạm thời quên đi cái "tương lai xa" của nơi mình chôn rau cắt rốn.
Note 1: Tôi đã từng biết professional sport economists, professional golf economists, nhưng bây giờ mới biết có cả wine economists và thậm chí cả American Association of Wine Economists.
Note 2: Không biết lúc viết bài Bob Hodgson có đang uống wine hay không nhưng số liệu các gold medalists tôi trích dẫn bên trên khác với số liệu mà Felix Salmon trích dẫn vì từ 2 đoạn khác nhau trong bài viết của Hodgson.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét