Trong kinh tế học, public goods là những loại hàng hóa/dịch vụ có positive externality và free access, ví dụ giáo dục, quốc phòng. Khái niệm public goods thường được hiểu trong phạm vi một nước hay một nền kinh tế. Tuy nhiên Charles Kindleberger (trích dẫn bởi Mohamed El-Erian and Ramin Toloui) cho rằng Mỹ đã cung cấp cho nền kinh tế toàn cầu năm loại public goods:
1. Thị trường tiêu thụ hàng hóa cuối cùng (consumer of last resort)
2. Điều phối các chính sách vĩ mô của các nước (coordinating macro-economic policies)
3. Ổn định tỷ giá (supporting a stable system of exchange rates)
4. Người cho vay cuối cùng (lender of last resort)
5. Cho vay dài hạn chống suy thoái (providing counter-cyclical long-term lending)
El-Erian và Toloui bổ sung thêm hai public goods nữa cho đến trước khi khủng hoảng xảy ra:
6. Dẫn dắt mặt bằng lãi suất toàn cầu (providing the risk-less – a true AAA – asset to benchmark other instruments)
7. Là hình mẫu cho các thị trường tài chính các nước (supplying deep and predictable financial markets).
Cuộc khủng hoảng 2007-2009 đã làm cả 7 loại public goods nói trên suy yếu. Câu hỏi đặt ra là ai sẽ là người thay thế Mỹ cung cấp những public goods đó? Liệu một thế giới đa cực (về kinh tế) có thể cung cấp các public goods đó hiệu quả như Mỹ trước đây hay không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét